Ngày 15/3/1993 đằng sau nhà tôi có tiếng gào thét, khóc rất to gọi "Mẹ ơi" của anh Ứng Duy Thịnh - Trưởng đoàn ca múa Tổng cục chính trị. Tôi chạy sang là lúc mẹ anh đang hấp hối, tôi chảy nước mắt trước cảnh anh vật vã. Sau đám tang tôi tặng anh bài thơ này.

Con nấu cháo, mẹ không kịp đợi

Vội đi ngay, con thét "Mẹ ơi!"

Ngàn vạn lần con xin cúi lạy

Mẹ đừng đi, con quá đau thương.

Hàng xóm đến lòng con đau thắt

Mẹ đi rồi, con biết nói sao...!

Giọng mẹ yếu: "mẹ ăn bát cháo"...

Nào ngờ đâu, lời nói chia ly...

Triệu hạnh phúc ai còn mẹ đó

Hãy quý thương chăm sóc mẹ cha

Kẻo rồi "Người" phải đi xa

Đứt mười khúc ruột mẹ, cha đâu còn.

Hà Nội, 15/3/1993
Tập thơ văn Dòng sông bến nước - 2008

Đào Xuân