Xuân Ất Dậu (2005)
Ngắm hoa, đua sắc dưới nắng xuân,
Nhớ lúc cháu vui, chạy khắp sân,
La hét, gọi to: Ông đâu nhỉ?
Ngó nghiêng chẳng thấy, cháu tủi thân...
Ông biết rồi đây, sẽ vắng ông,
Để mãi mang buồn, nỗi ngóng trông,
Ông sẽ là hoa, thoang thoảng mãi...
Là ngọn lửa hồng, bớt giá đông.
Ông biết, một ngày nhớ đến ông,
Ngẩn ngơ, cháu đứng cạnh khóm hồng,
Hoa xòe cánh thắm, cười nói nhỏ:
Ông ở đây này, có thấy không...
Nắng hè rắc lửa khắp mặt sân,
Núp bóng cây lan phút ngại ngần,
Ông thổi nồm nam, đem gió mát,
Kéo mây che nắng đỡ bỏng chân.
Hạ qua, thu tới, bước sang Đông,
Ngắm nụ đào phai, má ửng hồng,
Xào xạc, tiếng thu lòng trẻ lại,
Vui nhìn đàn cháu quấn bên ông.